(Văn án)
Ta lớn lên ở nông thôn cho đến năm mười bảy tuổi, nhưng vào một ngày nọ, người từ Kinh thành đến tìm ta.
Họ nói ta là tiểu thư của Hầu phủ và sẽ đưa ta về nhà.
Nhưng vừa vào kinh, họ vội vàng gả ta cho một tên công tử bột.
Chỉ đến lúc đó ta mới biết, mẹ ruột của ta đã qua đời từ lâu, trong phủ hiện có một mối hôn sự khiến họ đau đầu, mẹ kế không nỡ gả con gái ruột của mình đi.
Vậy nên bà đã phái người đưa ta về để đối phó với việc này.
Sau này, khi tên công tử bột gây họa khiến nhà bị tịch thu tài sản, hắn muốn hòa ly với ta.
Ta nhanh tay xé bỏ thư hòa ly, rồi ném cho hắn một cái liềm và nói:
“Phu quân, về quê với ta đi.”