Văn án:
Ta là một cung nữ trong hoàng cung, là một cung nữ có nhan sắc.
Người như ta làm sao cam lòng chỉ mãi là một cung nữ bình thường được? Thế nên ta cố gắng nổi bật trước mặt hoàng đế, mong rằng ngài sẽ phong cho ta một danh phận nửa phi nửa tần để có thể thay đổi số phận làm kẻ hầu của ta.
Thế nhưng, hoàng đế lại có ba nghìn mỹ nhân trong lục cung, ai nấy đều đẹp hơn Điêu Thuyền. Vẻ đẹp nhỏ bé của ta hoàn toàn không thể lọt vào mắt ngài.
Ta vẫn tiếp tục làm những công việc nặng nhọc, là một cung nữ tầm thường. Vài năm sau, khi ta hai mươi lăm tuổi, được thả ra khỏi cung.
Khi đó, ta nghĩ với nhan sắc này, lại từng hầu hạ thiên tử, dẫu không xứng với hoàng đế thì chí ít cũng phải sánh đôi cùng vương hầu tướng tá.