Quân Tâm Như Yến
Màn che đỏ được vén lên, đập vào mắt ta là một khuôn mặt trẻ tuổi, hai gò má dính đầy vệt m*u tươi.
“Ta là nữ nhân của Đại Thiền Vu, dám động đến ta thì ngươi ch*t chắc!”
“Trùng hợp thay, ta lại chính là Thiền Vu.”
Hắn bế ngang ta lên, nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng sắc nhọn, xen lẫn với m*u tươi chưa kịp khô, như một ác quỷ vừa thoát ra từ địa ngục.
Bên ngoài đại trướng, đuốc sáng rực, gió mang theo mùi m*u tanh.
Hắn bế ta bước ra ngoài, giơ cao ta lên, tựa như khoe khoang chiến lợi phẩm.
Ta suýt ngã xuống, sợ hãi quên cả bản thân, vội vàng ôm chặt lấy cổ hắn.
“Đại Thiền Vu Y Mông Tà vạn tuế! Vạn tuế!”
Bên dưới, đám người cao lớn, vạm vỡ, vung những thanh đao dính m*u, hô vang cả bầu trời.
Hắn tên là Y Mông Tà, vừa giết chết Thiền Vu tiền nhiệm.
Còn ta, đúng thật là một món chiến lợi phẩm.