Năm đó, khi Thẩm Ngôn Châu mất trí nhớ, tôi nói dối mình là bạn gái của anh ấy.
Sau một thời gian, chúng tôi có con ngoài ý muốn.
Anh ấy mừng rỡ như điên, quỳ một gối xuống cầu hôn tôi.
Ngay lúc tôi cho rằng cuối cùng mối tình đơn phương của mình đã đâm hoa kết quả, thành công mỹ mãn thì đột nhiên anh ấy lại khôi phục ký ức.
Anh ấy trách tôi lừa gạt anh ấy, nói rằng tuyệt đối sẽ không thừa nhận đứa bé này, còn kéo tôi đi phá thai.
Tôi chết trên bàn mổ thượng, một xác hai mệnh.
Mở mắt ra một lần nữa, đập vào mắt tôi là phòng bệnh của Thẩm Ngôn Châu năm đó.