Xuyên thành nữ phụ độc ác trong truyện cung đấu, hệ thống bảo tôi công lược tên cẩu hoàng đế, giúp cả nhà thoát khỏi số phận bị chếc thẳng cẳng.
Nhưng tôi chỉ muốn buông xuôi, phó mặc cho số trời, chếc càng sớm càng tốt.
Khi thỉnh an, [Thức còn sớm hơn tui đi làm nữa trời, ngày mai tui sẽ t r e o c ổ trước cửa cung Thái hậu cho mấy người coi.]
Bàn tay đang bưng trà của Thái hậu run lên, ngày hôm sau miễn cho tôi khỏi thỉnh an.
Khi trong cung có yến tiệc, [Chưa ăn no, đồ ăn nhìn không ngon bằng đồ ăn trên bàn cẩu Hoàng đế, lại muốn ch/3t nữa rồi, tối nay về t h ắ t c ổ ch/3t mới được.]
Tay gắp thức ăn của Hoàng đế khựng lại, vội vàng thưởng cho tôi mấy món ăn.
Mãi sau này tôi mới biết, hai người quyền lực nhất trong cung có thể nghe thấy tiếng lòng của tôi.
(…)