Ta từ thuở bé đã say mê những bậc nam tử tuấn tú, gặp một người là đem lòng yêu mến một người. Ước gì ta có thể xây cho mỗi người một mái ấm riêng.
Song song đó, phụ mẫu e ngại ta sa vào lưới tình, lơ là việc tu hành, bèn mời thượng thần tiên giới xuống trần, cắt đứt tơ duyên dư thừa của ta.
Nào ngờ hôm ấy thượng thần say khướt, tay run rẩy, chỉ cắt đi phân nửa sợi tơ. Kể từ đó, ta yêu ai cũng chẳng quá ba tháng, tình đến rồi đi chóng vánh, tiếng xấu đồn xa khắp sáu cõi, mang danh kẻ bội tình.
Trong buổi yến tiệc linh đình ngàn khách, ta đang mơn trớn bàn tay của chàng hồ ly nhỏ, thì sau lưng bỗng vang lên một tiếng cười khẩy. Yêu hoàng đại nhân vốn nổi tiếng quyết đoán nơi yêu giới, giờ đây tay nắm chặt chiếc yếm đỏ, ánh mắt cuộn trào lửa giận. "Rõ ràng đã ước hẹn, chỉ cần ta mặc yếm này vào, nàng sẽ không phụ bạc. Vậy mà giờ đây mặc quần vào rồi, nàng lại muốn trở mặt ư?"