Văn án:
Ta là nha hoàn hạng hai của phu nhân, vì có một khuôn mặt ưa nhìn nên đã được chỉ định làm thiếp cho tiểu hầu gia.
Ta bất an chờ đợi tiếng chuông định đoạt số phận cuối cùng, nhưng không ngờ sự việc lại phát triển ly kỳ hơn so với tưởng tượng.
Sau hai năm bên nhau, tiểu hầu gia tôn quý giờ đây đã không thể rời xa ta.
Mỗi sáng sớm, chàng đều ôm ta, thì thầm bên tai: “Phu nhân, để ta vẽ mày cho nàng.”