Ngày tôi cắt cổ tay, nam chính đã đón bạch nguyệt quang của hắn về nước.
Hắn nhếch mép bảo rằng: “Không phải ban đầu cô nói chỉ cần gả cho tôi, thì cái gì cô cũng nhịn được sao? Chút chuyện cỏn con này đã chịu không nổi rồi à?”
Bạch nguyệt quang nói: “Người anh ấy yêu chỉ có mỗi mình tôi, nếu không phải do cô lấy tính mạng của dì ra uy hiếp, còn lâu anh ấy mới quen cô, bây giờ chính là lúc vật về với chủ rồi.”
Mẹ chồng từng được tôi cứu mạng lạnh lùng lên tiếng: “Tiền tôi trả cho cô, hãy buông tha cho con trai tôi đi! Ly hôn đều tốt cho mọi người!”
Ngu à, dễ gì mà tôi ly hôn.
Bởi vì… chồng tôi sắp chết đến nơi rồi.