Kiếp trước, hai vợ chồng tôi xem con gái nuôi như con đẻ.
Hết lòng hết dạ dành cho nó những điều tốt nhất.
Kết quả nó lại là đứa chỉ có đầu óc yêu đương, vì bạn trai mà vứt bỏ mọi thứ.
Nó dùng thành tích 985 của mình để vào học cao đẳng với người yêu.
Sau khi tốt nghiệp lại không chịu xuất ngoại, quay sang trộm sổ hộ khẩu đi đăng ký kết hôn rồi ở nhà nội trợ.
Bởi vì không đồng ý cuộc hôn nhân này, chúng tôi đã cắt nguồn tài chính, cuối cùng bị tên ăn bám kia hại chết.
Con gái nuôi vừa giúp hắn dọn dẹp hiện trường, vừa khóc lóc nói:
"Bố mẹ thật là hồ đồ, cứ đưa hết tiền cho tụi mình, vậy thì đâu có chuyện gì đâu. Em biết chồng không phải cố ý. Sau này em chỉ có mình anh thôi, anh phải đối xử với em thật tốt đấy!"
Sau khi trùng sinh, tôi quay lại lúc con gái nuôi 18 tuổi. Nó đang vì bạn trai mà đòi đoạn tuyệt với chúng tôi.
"Con chỉ muốn học cùng trường đại học với anh ấy! Nếu bố mẹ không đồng ý thì cứ coi như không có đứa con gái này đi!"
Tôi lập tức đồng ý, quay đầu nhận nuôi cô con gái khác.