Văn án
Tôi đã gánh vác cả gia đình, cố gắng đưa chồng nuôi từ bé của mình đi học đại học, nhưng khi tốt nghiệp, anh ta lại cặp kè với con gái hiệu trưởng, biến tôi thành trò cười cho cả làng.
Dưới áp lực của những lời đàm tiếu, gia đình vội vã gả tôi cho một người ốm yếu.
Vốn dĩ đã không hề mong muốn, sau khi kết hôn, tôi luôn thờ ơ, lạnh nhạt với chồng mình.
Nhưng anh ấy chưa bao giờ trách móc tôi, luôn nhường nhịn tôi suốt cả cuộc đời.
Khi về già, tôi ngã bệnh nặng, anh ấy, người cả đời sống thanh liêm, vì tiền mà phải cúi đầu, trên mạng mọi người chửi anh làm mất đi cốt cách của một người trí thức.
Nhưng anh ấy lại nói: “Nếu cô ấy đi rồi, tôi giữ lại cốt cách đó để làm gì?”
Sau khi tái sinh, tôi đã đuổi chồng nuôi từ bé ra khỏi nhà và giục gia đình tìm đối tượng khác cho anh ta.
Kiếp này, ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã muốn yêu anh ấy.