Suỵt, đừng lên tiếng!

“Đừng lên tiếng, giả vờ như bình thường đi!”

Lúc 3 giờ sáng, tôi bị âm báo tin nhắn ở bên cạnh gối đầu của mình đánh thức.

Tôi cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, tin nhắn là do chồng của tôi, Lục Cẩn gửi tới. 

Thế là tôi bèn tức giận xoay người, đạp mạnh vào kẻ đang ngáy như sấm rền kia: “Anh bị khùng hả? Nửa đêm nửa hôm còn gửi tin nhắn cho em làm gì vậy?” Tôi tức giận lải nhải.

Lục Cẩn quay người qua…

Ngay lập tức, nỗi sợ hãi như sóng trào quét qua từng lỗ chân lông của tôi. Người nằm bên cạnh tôi căn bản không phải là Lục Cẩn!!!

Gã trước mắt đang mặc bộ đồ ngủ giống như Lục Cẩn, thậm chí đến vóc dáng hay kiểu tóc cũng trông vô cùng giống hệt với Lục Cẩn nhưng gương mặt lại hoàn toàn khác biệt!

Tròng mắt của gã rất lớn, trợn trừng ra ngoài còn miệng thì đỏ au giống như đã được bôi m.áu tươi, tươi cười dữ tợn nhìn tôi.

doc truyen suyt dung len tiengđừng lên tiếng!Suỵtsuyt dung len tiengsuyt dung len tieng full