Văn án:
Ta là bé gái mồ côi mà ân nhân cứu mạng của Bộc Dương hầu để lại, được Hầu phủ nhận nuôi.
Trước lúc lâm chung, lão hầu gia có dặn con trai ông ấy cưới ta. Nhưng hắn lại sang tay ta, đưa ta cho Thái Tử.
“Ngươi xinh đẹp tuyệt sắc, lại không có chỗ dựa vào. Sao gánh nổi chức chủ mẫu của Hầu phủ đây? Đã vậy, không bằng ngươi tạo quan hệ giúp ta, để ta thuận nước đẩy thuyền?”
Nhưng rõ ràng hắn đã từng hứa với ta, kiếp này sẽ không cưới ai khác ngoài ta cả.
Sau này, phủ Bộc dương hầu có liên quan đến một vụ án lớn, bị đoạt tước tịch biên tài sản, hắn lại chẳng biết xấu hổ mà còn dám nghĩ đến việc tìm ta nối lại tình xưa.
Thái tử ôm ta vào lòng, đứng trên cao bễ nghễ nhìn xuống hắn.
“Kẻ ăn xin này từ đâu đến? Dám mơ ước thái tử phi tương lai của ta à.”
(…)