Ta một mình gánh hai vai diễn.
Ngoài triều, ta là Hình bộ Thị lang đối đầu với Thừa tướng tôn quý Tần Khuyết. Nhưng trong nhà, ta lại là hiền thê dịu dàng của hắn.
Thế nhân đều cho rằng ta cùng huynh trưởng song sinh giống nhau như đúc, nên ta dễ dàng trá hình, che mắt mọi người.
Chẳng ngờ, Tiểu Lâm tướng quân, kẻ vốn luôn thân thiết với ta, lại là đoạn tụ, nói rằng hắn nguyện cùng ta phiêu bạt thiên hạ, không sợ thế tục.
Tần Khuyết hai mắt đỏ ngầu, tay nắm lấy quan phục của ta, trước mặt Lâm Dục mà hôn lên môi ta, lưỡi khẽ động.
Lâm Dục mặt đen như than, giận dữ mắng Tần Khuyết vừa muốn thế này, vừa muốn thế kia!
Tần Khuyết nhẹ nhàng miết khóe môi ta, nói: “Phu nhân cảm thấy vi phu chấp nhận cùng nàng chơi trò lừa dối này, nên đã chơi đến mức, khiến cho nàng thực sự nhập vai luôn rồi phải không?”