Tôi và Phó Sinh đã kết hôn được bảy năm, trong đó, mỗi người đều có cuộc sống riêng của mình suốt sáu năm. Anh ta thường xuyên xuất hiện cùng các cô người mẫu trẻ tuổi tại các bữa tiệc. Anh ta không biết tôi đã rụng hết tóc vì hóa trị. Vào một đêm khuya tĩnh mịch, nam sinh viên mà tôi nuôi dưỡng suốt sáu năm lặng lẽ cạo trọc đầu, mang chiếc nhẫn kim cương đến trước cửa nhà tôi: “Chị, chị ly hôn với anh ta đi. Em sẽ nuôi chị.”