Sau khi Thẩm quát xuyên sách, được hệ thống tặng cho cỗ máy thời gian có thể quay về quá khứ. Trong quá khứ, nàng nuôi một bé đáng yêu, hay ôm đùi nàng gọi "Tỷ tỷ", nàng giúp bé yêu chống lại kẻ xấu, che chở bé yêu không bị lệch lạc, nhưng vì cái gì bé yêu về sau vẫn sai lệch vậy?
----
Thẩm Quát trơn tru cút ra khỏi Bàn Long điện, cút không bao lâu lại chạy trở về, cẩn thận đặt tấu chương trong tay lại bên cạnh Sở Ly: "Thần thiếp thương tâm cho cha mẹ nuôi, Hoàng Thượng cũng đừng quản, nếu thật sự thần thiếp có thể làm, nhiều lắm là vì người đã chớt, lập cái mộ quần áo cho bọn hắn."
Nói xong còn móc móc lục soát từ trong túi mò ra năm lượng bạc, về sau lại cảm thấy hơi nhiều, bọn hắn trong quá khứ sở tác sở vi tội lỗi chồng chất, cho nên lại cầm đi một lượng bạc, lấy thêm một lượng nữa, chờ trên bàn chỉ còn một lượng mới buông tay: "Chắc như này là đủ rồi."
Sở Ly nhìn một lượng bạc trong tay, lại nhìn chằm chằm Thẩm Quát mấy lần, giễu cợt nói: "Ái phi thật hào phóng."
Không biết là Thẩm Quát nghe không hiểu hay cố ý không hiểu, nàng gãi gãi đầu, khờ dại hỏi: "Vẫn nhiều sao?"
Cuối cùng nàng thu về nốt một lượng bạc kia, từ trong túi lấy ra ba đồng tiền Sở Ly cho nàng lúc trước: "Chắc như này cũng không nhiều nhỉ?"