TẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ

Vệ Dư từ nhỏ không thích học hành, suốt ngày chỉ biết đánh nhau gây gổ.

 

Nhưng lạ lùng thay, trước đây cậu ấy luôn nghe lời tôi. Tôi đã hứa với cậu ấy rằng nếu thi đỗ vào top 5 của lớp, tôi sẽ thực hiện một điều ước cho cậu ấy.

 

Không ngờ cậu ấy thật sự thay đổi, bắt đầu chăm chỉ học tập, thu mình lại và không còn động tay động chân với ai.

 

Cho đến khi học sinh chuyển trường đó xuất hiện, người luôn rực rỡ với chiếc xe phân khối lớn và thích phả khói thuốc.

 

Cậu ấy lại bắt đầu bỏ học, và tôi đi tìm cậu ấy.

 

Cậu ấy vươn tay, lấy điếu thuốc từ miệng của học sinh chuyển trường kia, hít một hơi thật sâu, rồi cười nhẹ nhàng: “Hy Hy, một học sinh nghèo như cậu, có được điều gì ngoài sự ngoan ngoãn chứ? Mà ngoan quá lại chẳng thú vị chút nào.”

 

Tôi không nói lời nào, lặng lẽ quay lưng rời đi.

 

Rồi chiếc khăn quàng mà tôi đã đan suốt hơn một tuần để tặng cậu ấy, tôi tiện tay ném vào thùng rác. 

 

doc truyen tam biet thanh mai truc maTẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃtam biet thanh mai truc ma full