Giới thiệu truyện:
Cha ta vì muốn trèo lên cành cao, đã bỏ lại ba mẹ con ta mà về làm rể phủ tướng quân.
Mười năm sau, hài cốt của ông được gửi về.
Mẫu thân ta ngồi dưới hiên nhà, tay vẫn thoăn thoắt thêu thùa, cười nhạt: “Chếc đúng là khéo.”
Tiểu thư phủ tướng quân dùng kim khẽ gãi phía sau đầu, đáp: “Phải, chếc thật là đúng lúc.”