Thanh Dương, Đó Là Số Mệnh Của Ngươi!

Năm ta mười sáu tuổi, chàng thiếu niên của ta đã hy sinh nơi chiến trường, xương cốt cũng không còn.

 

Sau đó, ta quỳ trong đại điện, cầu xin phụ hoàng cho phép ta được gả đến Mông Cổ để hòa thân.

 

Ngày ấy ta ngỡ rằng, đó là lúc ta gần gũi với hắn nhất.

 

Nhưng rồi ta mới nhận ra, tất cả chỉ là ta tự lừa dối chính mình mà thôi…

ĐOẢN VĂNNgôn tìnhtiểu thuyếttổng tàiTrọng sinhtruyện chữtruyện ngắntruyenAInt.com