Thay Người Đánh Cặn Bã

Thay Người Đánh Cặn Bã

Để hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác, tôi vừa xuyên vào tiểu thuyết đã bị nữ chính dùng đạo đức trói buộc.

“Lộ Dao, coi như tôi cầu xin cậu trả lại suất tuyển thẳng cho tôi đi! Suất tuyển thẳng này đối với cậu chẳng có ý nghĩa gì!”

“Nhưng tôi thì khác, suất tuyển thẳng này là cơ hội đổi đời duy nhất của tôi!”

Nữ chính đứng trên nóc tòa nhà dạy học, nước mắt lưng tròng, trông có vẻ như đang kể khổ nhưng thực tế lời nói ra lời vào đều đang chỉ trích tôi đã cướp mất suất tuyển thẳng vốn thuộc về cô ta.

Giáo viên chủ nhiệm vốn luôn nhắm vào tôi thì chẳng đoái hoài đến, cứ cứng rắn yêu cầu tôi nhường lại suất tuyểnthẳng.

Máy quay chĩa vào gương mặt cực kỳ bình tĩnh của tôi, tôi nhìn màn kịch tự biên tự diễn này, trong tiếng thúc giục cùng chỉ trích của mọi người, chậm rãi mở miệng nói:

“Được thôi, cậu muốn tôi nhường lại cho cậu!”