Thê tử của Dục Vương

“Tướng quân xuất chinh trở về còn dẫn theo một nữ tử đang mang thai…”

 

Lúc ta đang thêu thùa thì nghe được tin tức này, bất ngờ đến mức không kịp tránh mũi kim đang xuyên từ dưới lên trên, đâm vào ngón tay trỏ. Một giọt m..áu đỏ sẫm cứ như vậy nhỏ trên đôi uyên ương ta vừa mới thêu.

 

Tần Nhu ở một bên tiến lại gần, liếc mắt nhìn món đồ thêu trong tay ta: “Tướng quân cũng đâu phải chưa nói cho ngươi biết việc này. Tướng quân còn chưa về tới, ngươi đã bắt đầu diễn rồi. Thật quá là lãng phí hai con vịt này.”

 

Ta nói cho nàng biết, đây là ta đang thêu hình uyên ương, sau đó mời nàng ra khỏi phủ, quyết định tuyệt giao với nàng hai ngày.

 

Quả thật trước đó Lục Kính Viêm đã nói cho ta biết, hắn sẽ dẫn một nữ tử mang thai trở về, là góa phụ của một người lính. Nhưng ta cho rằng hắn nói đùa. Dù gì binh lính cũng đều là từ kinh thành ra đi, góa phụ của binh linh cũng nên tại kinh thành chứ. Những người lính ở kinh thành đâu có lý do gì để dẫn theo phu nhân xuất chinh.

 

Bây giờ hắn thật sự dẫn về cho ta một nữ nhân đang mang thai, ta đoán đó là góa phụ của một người lính thân cận với hắn.

 

Lúc dùng bữa tối, không khí trên bàn ăn hết sức nặng nề. Ngay cả tiểu đệ Mạc Ly, ngày thường lúc nào cũng ồn ào pha trò, hôm nay lại chỉ vùi đầu ăn cơm.

 

Ta đặt đũa xuống và nói: “Phụ thân, từ hôn cho con đi!”

doc truyen the tu cua duc vuongThê tử của Dục Vươngthe tu cua duc vuong full