(Văn án)
Ta là một phi tần không được sủng ái.
Một ngày nọ, ta đột nhiên có năng lực đọc tâm.
Ta có thể nghe được tiếng lòng của tên cẩu hoàng đế đó!
Hắn mặt mày vui vẻ nâng đỡ quý phi yếu đuối vừa ngã, trong lòng lại mắng: “Đồ ngu ngốc!”
Hắn ôn hòa cung kính rót rượu cho thừa tướng đại nhân: “Ngày khác nhất định cùng ái khanh uống đến không say không về.”
Trong lòng âm hiểm thêm một câu: “Đợi ta d/iệt sạch cửu tộc nhà ngươi đi.”
Ôi… thật đáng sợ.
Đáng sợ hơn nữa là, dường như hắn cũng có thể nghe được tiếng lòng của ta?
Ta nghe hắn thầm mắng vị mỹ nhân mới đến: “Xấu không chịu nổi.”
Không nhịn được ta cũng thầm mắng lại hắn: “Ngươi nghĩ mình đẹp lắm chắc?”
Hắn liếc ta một cái.
Ôi thôi toi ta rồi…!!!