Cô đang là thiên hậu chói lóa, đứng ở cao danh vọng bị hãm hại mà chết đi.
Một ngày trọng sinh, tuy sống lại nhưng lại là một luyện tập sinh dốt nát.
Mất đi gương mặt xinh đẹp?
Không sao, cô có giọng hát trời ban mà biết bao nữ minh tinh khác không thế nào sánh kịp.
Thân phận thấp kém ư?
Không sao cả, bối cảnh thâm sâu khiến toàn giới náo động.
Gánh một khoảng nợ kếch xù ư?
Không sao cả…
Một tên boss chết tiệc thiếu đòn:” Làm người phụ nữ của tôi, món nợ xóa bỏ.”
Cô hếch mặt khinh thường:”Xin lỗi, Lệ tổng. Tôi bán nghệ không bán thân.”