Tôi là con gái thất lạc bên ngoài của nhà giàu số một.
Khi con gái nuôi của nhà đó ép tôi liếm sạch giày cô ta, tôi nôn một bãi lên người cô ta, cũng thành khẩn giải thích: “Không phải tôi không muốn liếm, mà là chân cô hôi quá, ọe. . .”
Con gái nuôi của thủ phú tức điên lên: “Mày có tin là tao sẽ gọi cha mẹ tới đối phó với mày không?”
Tôi, người đang mong có cơ hội được nhận người thân: “Cô đang sủa cái gì thế, có giỏi thì gọi đi!”