Thiên Kim Thời Ý
Thời điểm nhà giàu nhất đến cô nhi viện tìm tôi, vị thiên kim giả đang đứng trên sân thượng nói muốn tự tử.
Tôi ra sức cứu cô ta, bản thân lại vô ý ngã xuống, liệt nửa người vĩnh viễn.
Trước khi chết, tôi nghe được tiếng cô cười nói bên tai mình: “Vốn chỉ là màn kịch nhỏ, còn may mà chị lại tin.”
Lần nữa mở mắt, tôi quay trở lại thời điểm mà cô ta muốn nhảy lầu.
“Chị à, chị đã tìm được ba mẹ, mà em cái gì cũng không có, không bằng chết đi cho xong.”
Tôi nhếch miệng cười, buông cánh tay đang giữ lấy cô ta ra.
Tặng em gái món quà bị liệt suốt đời nhé.
Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn đâu!