Tóm tắt 1:
Sáng sớm tại thành phố núi, sương khói mịt mờ, hơi nước lơ lửng bốn phía.
Đầu con hẻm quẹo vào chợ, dưới mái hiên một ngôi nhà ngói cũ kỹ, đôi mắt thiếu niên đen như mực, cả người tản ra khí thế tàn nhẫn như một chú chó hoang.
“Chào cậu, cậu có thể cho tôi vay tiền không?”
“Lượn!”
Đây là lần đầu tiên cô gặp anh.
Thiếu niên mười tám tuổi sa đọa trong nước bùn, rõ ràng đương độ tuổi tươi đẹp giàu sức sống nhất lại nhuốm đủ bụi trần. Là chính cô tự tay kéo anh ra khỏi mảnh đất đủ loại người kia.
Sau lại, dưới cầu vượt, gió đêm xuân cạnh bờ sông thổi qua tâm tư thiếu niên và thiếu nữ, khơi lên từng sự rung động.
Trì Nguyên chống cằm hỏi: “Này, anh muốn em làm bạn gái anh thật à?”
“Không muốn.”
【Cậu nhóc lưu manh & Cô chiêu lá ngọc cành vàng ngoan ngoãn】
Tóm tắt 2:
Hai người gặp lại trong một bữa tiệc của bạn bè.
Khi đó anh đã vượt trội hơn người, cả đám bạn bè chỉ có anh lên như diều gặp gió. Mà cô lại cảm thấy mờ mịt, không biết nên đi con đường nào cho phải.
Anh chói mắt như mặt trời, còn cô ảm đạm như bụi bặm.
Buổi tiệc sương khói lượn lờ, anh bước tới bắt chuyện với cô: “Mấy năm nay sống thế nào?”
“Không tốt lắm.”
Anh cười nhạo một tiếng, búng tàn thuốc: “Đáng đời.”
Nửa buổi, cô mượn cớ rời đi.
Cuối hành lang, ánh đèn mờ ảo, anh ấn cô lên tường, môi kề bên môi, hô hấp giao triền.
Khoảnh khắc vành tai và tóc mai chạm nhau, anh hung tợn nói: “Trì Nguyên, đó là em nợ ông đây.”
Kỹ sư đường sắt & Giáo viên nhân dân
– Tôi sẽ không tìm cách hái trăng, mà muốn sánh vai với nó –
Trọng điểm: Nỗ lực học tập, mỗi ngày hướng về phía trước