Tích Dư Hoan
Ta là thủ lĩnh bè phái gian thần, cũng là nữ cải nam trang. Nhưng trời xui đất khiến thế nào, ta lại đi thích Ngự sử Lan đài Tần Độ vốn là người phong quang tễ nguyệt*.
Ta lần lượt đăng đài cao, hắn liên tục tấu ta tham.
Ta bỏ qua hiềm khích lúc trước mà thay Tần Độ cản một mũi tên, người này lại suốt ngày làm phiền ta, khuyên nhủ ta đi hoàn lương.
“A Vọng, ngài đừng tham lam như vậy nữa, ta sợ lắm, bổng lộc của ta cho ngài hết mà!”
“A Vọng, tham nữa là phải tội chém đầu đấy!”
Đến khi ta bị chém đầu thật, y lại dốc sức bày mưu đặt kế, không chỉ cứu mạng ta mà còn rửa sạch thanh danh cho ta.