Khi tôi mở tiệm bánh bao, có một cụ bà trăm tuổi mỗi sáng đều tự mình đến mua bánh bao.
Nghe nói hồi trẻ bà từng gặp một trận hạn hán lớn, mọi người xung quanh đều chết cả, chẳng ai biết bà sống sót bằng cách nào.
Sáng hôm đó, bà đến tiệm tôi như thường lệ để ăn bánh bao.
Nhưng bà chỉ mới cắn một miếng, ánh mắt bỗng sáng lên rồi nhìn về phía tôi.
"Cậu thanh niên à, nhân bánh bao hôm nay có vẻ không giống mọi ngày nhỉ."
Tôi giữ vẻ mặt bình tĩnh, che đi phần nhân thịt và nhìn bà.
Tiếng tivi bên cạnh vang lên tin tức về những người mất tích trong khu phố chúng tôi.