Năm thứ mười hai sau khi ta đầu thai.
Việc đầu tiên sau khi rời khỏi Tạ phủ là đến vùng ngoại ô hoang vu để thăm mộ của ta ở kiếp trước, lẻ loi trơ trọi, tiết Thanh minh như mùa đông giá lạnh, cỏ dại cao ba trượng.
Ta đắp thêm một lớp đất mới, tự nhủ với lòng mình:
“A Lan, đừng quay đầu lại, hãy bước về phía trước.”