Giới thiệu truyện:
Năm ấy ta vào cung, khi chỉ mới mười bốn tuổi.
Hoàng đế Tiêu Thừa Dực nhìn ta từ trên cao, gương mặt tuấn tú ấy đen như đáy nồi. Ngài xoay người, vung mạnh cánh tay, cho thái giám bên cạnh một cái bạt tai lớn, giọng đầy khí lực mắng: “Lão tử thiếu hoàng hậu, chứ không phải thiếu con gái.”
Hai năm sau, ta đội mũ phượng, khoác lên mình áo cưới, ngồi trên long sàng. Tiêu Thừa Dực vén khăn trùm đầu của ta, thở dài một tiếng: “Trẫm thế này có phải là trâu già gặm cỏ non không?”
*
Nam chính lớn hơn nữ chính mười hai tuổi, tuy tính tình nóng nảy nhưng lại thô mà tinh tế, là một kẻ cuồng sủng thê tử mười phần mười.
Nữ chính bề ngoài ôn nhu trầm tĩnh, nhưng thực chất lại là một tiểu hồ ly.