Huynh trưởng của ta là thị vệ của Thái tử.
Năm ấy Đông cung gặp nạn, huynh ấy nhận trọng trách của Thái tử mang theo vị Tiểu hoàng tôn trốn thoát.
Ta cùng Tiểu hoàng tôn lớn lên bên nhau, đối xử với hắn chẳng khác nào sai vặt trong nhà.
Về sau, hắn khôi phục thân phận, ta không dám vô lễ như vậy nữa.
Ta cùng Tiểu hoàng tôn dần dần xa cách, huynh trưởng cũng bắt đầu lo liệu chung thân đại sự cho ta.
Cuối cùng, sau muôn vàn lựa chọn, huynh ấy quyết định chọn vị Tân khoa Trạng nguyên lang.
Tiểu hoàng tôn năm nay đã mười bảy tuổi, dung mạo tuấn tú như ngọc, lại mang vẻ mặt phẫn uất nắm lấy bả vai ta, cười như không cười:
“Hình như trước kia muội từng nói muốn gả cho ta?”
Ta: “A?”