Tiểu thư là một cô nương đến từ thế giới khác. Nàng ta nói yêu đương là tự do, bằng mọi cách phản đối, từ chối hôn sự mà gia đình đã sắp đặt. Trong kinh thành dần dần có người ủng hộ nàng ta, nói nàng ta phóng khoáng, dám nghĩ dám làm, là tấm gương cho nữ nhi noi theo.
Nàng ta đem lòng yêu mến thế tử hầu phủ. Để được gả vào hầu phủ, nàng ta đã gả ta cho tên tiểu tư nghiện cờ bạc bên cạnh thế tử. Ta đã có người trong lòng, chỉ chờ dành đủ tiền chuộc thân rồi rời khỏi phủ để kết hôn. Cầu xin nàng ta đừng tùy tiện gả ta cho người khác.
Nàng ta lại nói: "Ngươi chỉ là một đứa nô tỳ thấp hèn, lấy đâu ra tư cách đòi hỏi tự do hôn nhân?"
Về sau, ta được Hoàng thượng nhận làm nghĩa muội, phong làm Quận chúa đất Phạm Dương. Còn nàng ta, bởi vì gia tộc bị diệt vong, trở thành nô bộc trong phủ ta.
Ta đem nàng ta hứa gả cho tên tiểu tư ở cổng trước. Nàng ta quỳ gối dưới chân ta van xin. Ta ngồi trên đài cao, thản nhiên mân mê móng tay, lạnh lùng đáp: "Ngươi chỉ là một đứa nô tỳ thấp hèn, lấy đâu ra tư cách đòi hỏi tự do hôn nhân?"