Con gái ta là một kẻ ngu dốt, chẳng biết chữ nghĩa.
Sau khi ta bị thiếp thất hãm hại cho đến chết, nó bị đưa đến Đông cung làm trắc phi, mở đường cho con trai của ả ta.
Nó bắt đầu đọc thông tứ thư ngũ kinh, tinh thông lục nghệ, giỏi mưu lược, trở thành hình mẫu mà ta hằng mong ước.
Trong bữa tiệc rượu ở Đông cung, nó múa một đường kiếm uyển chuyển như gió, xuyên thủng vò rượu của thiếp thất, cắt đứt cả tóc ả ta.
Ả ta sợ hãi đến mức tóc tai rũ rượi, sắc mặt trắng bệch.
Nó cười rạng rỡ, nũng nịu với Thái tử.
“Điện hạ, kế mẫu của thiếp thật nhát gan, chẳng chơi đùa vui vẻ chút nào!”