Tôi Bị Khiếm Thính Bẩm Sinh

 

———-

Tôi bị khiếm thính bẩm sinh, bị bạn học bắt bạt một năm.

 

Trùm trường Phó Tri Hạ đưa tôi ra khỏi nhà về sinh của phòng thiết bị, ra mặt đánh tất cả những người bắt nạt tôi.

 

Anh ấy nhẫn nại viết lại những gì ấm áp thuộc về tôi trong cuốn sổ của mình.

 

Sau đấy tôi đeo máy trợ thính, nhưng lại nghe thấy hắn nói chuyện với người bạn thân nhất của tôi.

 

“Chẳng qua chỉ là một đứa bị điếc, anh chỉ dùng nó chọc giận em mà thôi.”

 

Tôi nói từng chữ từng từ:

“ Phó Tri Hạ, chúng ta chia tay đi.”

 

Hắn cười khốn nạn:

“Không có tôi, cô có thể ở cái trường này được bao lâu.”

Cho đến khi thấy học bá bảo vệ tôi, tỏ tình với tôi.

Hắn điên rồi.

“Chỉ cần anh khiếm thính giống em, em sẽ tha thứ cho anh chứ?”

———-

 

 

ĐOẢN VĂNNgôn tìnhtiểu thuyếttổng tàiTrọng sinhtruyện chữtruyện ngắntruyenAInt.com