Văn án
Tôi xuyên không trở thành bạn học của mẹ tôi.
Thời điểm là năm 1985.
Chính vào năm này, mẹ tôi đã bỏ học và kết hôn với bố tôi vì một khoản sính lễ một ngàn đồng.
Thật may mắn là tuổi trẻ tình cảm chân thật, họ đã có một khoảng thời gian ngọt ngào bên nhau.
Sau đó, tôi ra đời.
Lần này, tôi mang theo một ba lô đầy tiền để quay về quá khứ và thay đổi mọi thứ.
Khi bước vào cỗ máy thời gian, có một giọng nói tò mò vang lên sau lưng tôi:
“Bạn không hối hận sao? Nếu thành công, bạn sẽ biến mất đấy.”
Tôi mỉm cười, kiên quyết siết chặt ba lô và bước vào trong.
#ChuongnhocuaHoai