Văn án:
“Em có thể sờ đuôi anh một chút được không?” Tôi dè dặt hỏi ông chủ.
Anh ấy say rượu, dưới bộ vest chỉnh tề, phần đuôi xương sống vậy mà lại lộ ra một cái đuôi trắng muốt to bự!
“Được.” Vị tổng tài lạnh lùng vô tình, lúc này hai má lại ửng đỏ.
“Phương Tiểu Linh, em có thể sờ.” Anh ấy nói.