“Tới đây. Không phải muốn tôi giúp cô sao?”
Thanh niên cao gầy ngồi bên giường, gương mặt điển trai tươi cười, nhướng mày nhìn cô.
Cô rụt bả vai, do vừa chạy nên quần áo trên người có phần xộc xệch, mái tóc đen tuyền bết vào đôi má đẫm mồ hôi. Do vừa vận động kịch liệt nên trên khuôn mặt trắng như gốm sứ ửng lên vệt hồng xinh đẹp như một bông hoa mong manh.
Lúc này, đóa hoa đó đang cực kì chật vật, hàng mi ẩm ướt rũ xuống như bị mưa làm ướt.
Yết hầu Chu Cẩn Lễ cuộn lên lăn xuống, khi lên tiếng lần nữa, giọng hắn có phần khàn khàn khó nhận ra.
“Đổi ý à?”
Nụ cười hắn nhạt dần, giọng điệu mang chút nguy hiểm.
“Chú tôi và những người đó vẫn đang tìm cô ngoài kia. Chắc cô cũng không muốn họ biết cô dâu của anh hai tôi xông vào phòng tôi…”
Mỗi câu hắn nói đều khiến cơ thể cô run lên, đến cuối cùng, cô ngắt lời hắn, dường như không thể chịu được nữa.
“Tôi không đổi ý.”
Cô đi về phía hắn, nói: “…Xin anh giúp tôi.”
—–
Nguồn: Zhihu
Editor: Yên
Beta: Nhân Trí