Ta là Vương phi ngốc nghếch của phủ Nhiếp chính vương.
Ta muốn ngoại tình, thay lòng đổi dạ!
Bởi vì Nhiếp chính vương lạnh nhạt với ta, bắt nạt ta.
Hắn còn vì trắc phi của hắn mà đá đứa con trong bụng ta!
Đau lòng quá, ta không muốn làm Vương phi của hắn nữa.
Nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác xé bỏ thư hoà ly, bực bội nói:
“Nàng là Vương phi được bản vương cưới hỏi đàng hoàng, không có lý do gì, bản vương dựa vào đâu mà bỏ nàng?”
Ồ, vậy sao.
“Vậy thì ta quyến rũ nam nhân, phạm vào thất xuất. (Thất xuất là khái niệm được sử dụng trong thời kỳ phong kiến, theo đó người vợ phạm vào một trong 7 điều được nêu thì người chồng có quyền bỏ vợ. Bảy điều phạm đó gồm có:
1) Không sinh được con;
2) Ghen tuông;
3) Ác tật;
4) Dâm đãng;
5) Bất kính với cha mẹ, ông bà;
6) Bất hòa trong gia đình;
7) Trộm cắp.)”
Vậy là được rồi chứ?