TRINH CƠ

Đích tỷ của ta tự cho mình là một trinh tiết liệt nữ.

 

Trên đường đi dâng hương, đám người tị nạn chặn đường cướp bóc chúng ta, một nông nữ xa lạ vì bảo vệ cho đích tỷ mà bị những người tị nạn chạm vào đầu ngón tay. Đích tỷ không ngần ngại mà rút kiếm ra chặt đứt toàn bộ cánh tay nữ tử, còn hiên ngang lẫm liệt nói:

 

“Ngón tay ngươi bị nam nhân chạm vào đã trở nên ô uế rồi, đồ vật bẩn thỉu như vậy thì thà không cần còn hơn!”

 

Tiểu Hầu gia đã sớm đính hôn với nhị tỷ đột nhiên tìm được tình yêu đích thực của đời mình, hắn quyết tâm đến nhà ta từ hôn, thành thật nói rằng muốn đền bù cho nhị tỷ.

 

Đích tỷ lại nói rằng Tống gia không thể có nữ tử bị từ hôn, nhẫn tâm sai người dùng vải trắng siết cổ nhị tỷ đến chec.

 

Ngày nước mất nhà tan, mắt thấy quân địch sắp đuổi đến nơi, đích tỷ ép cả nhà ta phải tự s.á.t để thủ tiết, còn nàng thì trang điểm như con công xòe lông, nhảy múa trên tường thành rồi ngất xỉu dưới chân Tân đế.

 

Lụa mỏng tung bay trong gió, để lộ ra đôi chân trắng như tuyết của nàng.

 

Tân đế cảm động trước tấm lòng và phẩm chất cao thượng của đích tỷ, lập tức hạ chỉ sắc phong cho nàng làm Hoàng hậu.

 

Mở mắt ra lần nữa, ta đã được sống lại vào ngày đi dâng hương, thấy những người tị nạn đang ùn ùn kéo đến, ta vội vàng hét to:

 

“Tất cả tiền bạc đều ở trên người của đích tỷ! Các người lại đây mà lấy!”

 

Mọi người nhanh chóng lao lên kéo tay đích tỷ, không để cho nàng có cơ hội rời đi.

 

Lần này, ta thực sự muốn nhìn xem, đích tỷ có thể trinh tiết liệt nữ đến nỗi lấy cái chec ra để chứng minh không!

 

 

doc truyen trinh coTRINH CƠtrinh co full