Trúc mã môn đăng hộ đối của tôi yêu tiểu bạch hoa* sống ở khu ổ chuột.
*(thường chỉ những cô gái yếu đuối vô dụng …)
Để cưới cô ấy, hắn chịu áp lực của mọi người trong gia tộc giải trừ hôn ước với tôi
Quá đau lòng nên tôi ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu.
Khi trở về nước, hắn và Lâm Yên Tri đã kết hôn được gần hai năm.
Còn tôi cũng đã sớm buông bỏ tất cả rồi
Nhưng trong bữa tiệc chào đón tôi, Trì Nghiễn Châu, người năm đó vì muốn ở bên Lâm Yên Tri mà đã phản kháng cả thế giới, lại mang thần sắc lạnh lùng, ánh mắt chán ghét nhìn người hắn vất vả khổ sở mới cưới về được, giọng điệu lạnh lùng nói: “Không phải bảo em ở nhà đợi sao? Tại sao phải ra ngoài để mất mặt xấu hổ chứ?”
Edit: Nhân Trí