Kiếp trước, đích nữ của phủ Tướng quân Tiêu ngữ khăng khăng làm theo ý mình, gả cho Ninh Ký ca ca yêu thương, cưng chiều nàng - Nhị Hoàng tử Đại Ngụy, Hiện Vương.
Không ngờ tới Hiện Vương lại đoạt vị đăng cơ, ý chỉ đầu tiên lại là đó là tịch biên nhà nàng, chém đầu nam đinh, lưu đày nữ quyến, còn nàng cũng bị nhốt vào lãnh cung, ban rượu độc chết.
Kiếp này sống lại, Tiêu Ngữ kinh sợ, không dám tùy hứng, nàng cũng không dám có liên quan gì đến Hoàng gia, chỉ muốn cùng cha mẹ trải qua cuộc sống bình thường…… Mọi chuyện đã được kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng lại quên mất cái đuôi luôn đi theo nàng từ nhỏ - Ninh Hàn.
Cái đuôi luôn đi theo nắm chặt lấy tay Tiêu Ngữ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Kiếp này, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng! Nàng đừng nghĩ tới chuyện ở bên Ninh Ký nữa!”
Tiêu Ngữ: “…… Đau!”
Nàng giơ cổ tay trắng nõn ra trước mặt hắn, vẻ mặt đầy tủi thân: “Chàng dùng sức quá, cổ tay ta bị bầm tím cả rồi.”
Ninh Hàn cau mày nhìn nàng chằm chằm, sau đó xanh mặt ngồi xổm xuống:
“…… Ta xoa cho nàng.”