Trường Lạc Khúc
Hoàng thành sụp đổ, phụ hoàng vì giữ thể diện, tự tay dâng ta cho quân địch tàn bạo.
Chỉ để xin một ít kim chỉ, vá lại chiếc long bào rách nát của ông ta.
Ta nắm chặt lấy tay áo của ông ta, khóc lóc van xin ông ta đừng bỏ rơi ta.
Ông ta từng ngón bẻ tay ta ra, cau mày quát mắng:
"Trường Lạc, làm người phải giữ thể diện, thà chết chứ không cầu xin."
Ông ta giữ được thể diện.
Mười năm vong quốc, gấm vóc lụa là, thê thiếp thành đàn.
Vô số nữ quyến hoàng gia bị hành hạ đến chết.
Sau đó, quân địch bắt ta tự tay giết cha, lấy mạng đổi mạng.
Ông ta khóc lóc quỳ xuống nhận lỗi cầu xin, ta nghịch con dao găm trong tay, cười sảng khoái:
"Phụ hoàng, người đã từng nói——“
"Làm người phải giữ thể diện, thà chết chứ không cầu xin."