Từ Bỏ
Thẩm Tứ Bạch và tôi kết hôn được bảy năm, hắn cũng bao nuôi nhân tình đã 7 năm.
Sau khi tôi mang thai, hắn và nhân tình cắt đứt quan hệ, trở về với gia đình.
Hắn nấu cơm cho tôi, cùng tôi đi khám thai.
Nhưng ngày nhân tình của hắn gả cho người khác, hắn thất hồn lạc phách, trước mặt mọi người đi cướp dâu.
Bọn họ ôm nhau thật chặt, trên mặt đều là nụ cười vui sướng.
Tôi cười tự giễu, ngày hôm sau liền đi bệnh viện phá thai.
Khi Thẩm Tứ Bạch hốt hoảng chạy tới, tôi đã làm xong cuộc phẫu thuật, tôi đưa đơn ly hôn cho hắn.
Hắn đột nhiên đỏ mắt, nức nở một tiếng:
“Thời Ngu, em từ bỏ đứa bé, ngay cả anh cũng từ bỏ sao?”
Tôi nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói:
“Thẩm Tứ Bạch, đã bảy năm rồi, lẽ ra tôi nên từ bỏ anh từ lâu rồi. “