Đêm ba mươi, Trường An đổ một trận tuyết lớn.
Tuyết trắng xóa như lông ngỗng rơi suốt ba ngày, khắp thành Trường An phủ lên một lớp tuyết trắng, mây che sương nhiễu.
Lại thêm một mùa xuân lạnh lẽo.
Thế nhân mải mê theo đuổi sự trọn vẹn vĩnh cửu. Dù cho có trăng tròn mệt mỏi, trái cây chín muồi, nhưng thế gian này làm sao có thể có sự hoàn mỹ? 
Ngày ấy, ta là nữ tử hạnh phúc nhất thế gian. 
Nhưng cũng chẳng thể mãi mãi hạnh phúc. 

doc truyen tue tue chung tuong kienTuế Tuế Chung Tương Kiếntue tue chung tuong kien full