Ta trời sinh đã bị lãng tai, là ám vệ phế vật nhất ở bên cạnh chủ thượng.
Chủ thượng nói ta là đồ đầu heo, ta lại đáp để ta đi ra ngoài mua nấm hương.
Hắn không chịu được nữa, lập tức tống cổ ta đi giám sát đối thủ một mất một còn của hắn.
Ta cải trang thành nương tử bán bánh, bày sạp quán ngay trước cửa nhà đối thủ một mất một còn đó.
Hai tháng sau, mặt chủ thượng tái mét, xách ta xuống từ trên giường của đối thủ.
“Lão tử kêu ngươi giám sát hắn! Chứ không kêu ngươi ngủ với hắn!”