Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Tin xấu: Hứa Yên Miểu xuyên không về thời cổ đại. Bản thân hắn tay trói gà không chặt, đến cả ngũ cốc cũng chả phân biệt được, chuyên ngành học thì lại là An ninh mạng – thứ vô dụng với người xưa.

Tin tốt: Hắn đã được trói định với một hệ thống.

Tin xấu: Hệ thống tên là Hệ Thống Bát Quái, không phải bói toán bát tự gì đâu, mà là kiểu bát quái chứa đầy bí mật đời tư và tin giật gân của người khác. Nói chung là VÔ DỤNG!

Tin xấu số 2: Hệ thống này còn bị lỗi, tạo ra một mớ BUG không lường trước.

Tin xấu thứ ba: Thân thể này là một tiểu quan có thể tham gia triều hội, mà hắn – một kẻ xuyên không… không thông tứ thư ngũ kinh, không biết viết chữ phồn thể, nguy cơ bị tố cáo gian lận thi cử cao ngất ngưởng.

Hứa Yên Miểu: “…”

Thôi vậy, nằm im chờ chết thôi, chết sớm biết đâu còn xuyên về được.


 

Trên triều đường, hoàng đế nổi trận lôi đình vì chính sự, quần thần run lẩy bẩy.

Hứa Yên Miểu giả vờ chăm chú lắng nghe, thực chất lại tập trung hóng hớt Hệ thống Bát Quái.

[Ồ, hoàng thượng mới nạp quý nhân mười sáu tuổi tối qua! Một đóa hoa lê ép hải đường! Già gân mà sung sức ghê! Bị lăn lộn cả đêm mà sáng nay vẫn hùng hồn thế kia! Ghê thật!]

[Vị quý nhân này trước đây từng là ngoại thất của Thái tôn! Chậc chậc! Thái tôn cũng biết chơi trò cướp thê tử của người ta cơ đấy!]

[Trời ơi! Thái tôn xông vào hậu cung của tổ phụ… Chậc chậc! Nhân lúc hoàng đế lâm triều mà dám làm chuyện đó! Mau lên mau lên! Sao không có video nhỉ…]

[Ơ? Sao không có tiếng gì nữa?]

Hứa Yên Miểu thận trọng ngẩng đầu, liếc nhìn xung quanh.

[Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mọi người đều quỳ cả rồi? Hoàng thượng đâu?]

– Hoàng thượng đi bắt gian ở hậu cung rồi.

“Vụ gian lận thi cử” cuối cùng cũng nổ ra.

Hứa Yên Miểu không thể giải thích tại sao chữ viết của hắn và chữ trên bài thi lại khác nhau, cũng không thể trả lời được vì sao hắn không biết gì về Tứ thư ngũ kinh.

Thái tôn vừa mất ngoại thất đang chuẩn bị bằng chứng xác thực, thị vệ bên cạnh nhe nanh múa vuốt, lao tới định lôi Hứa Yên Miểu vào đại lao, chờ ngày xử trảm.

Hứa Yên Miểu nắm chặt tin bát quái có thể chứng minh sự trong sạch của mình, nhưng lại đau đầu vô cùng:

Làm cách nào để giải thích nguồn tin của mình đây?

【Bảo ta ba ngày trước kỳ thi gặp riêng Lễ bộ Thị lang là quan chủ khảo? Không thể nào, tối hôm đó Lễ bộ Thị lang cải trang thành nữ nhân, đêm khuya đến phủ tướng quân, cùng Đại tướng quân…】

Đại tướng quân chấn động, lập tức cắt ngang: “Bệ hạ!!!”

“Tuy việc gian lận khoa cử có bằng chứng rõ ràng, nhưng thần cho rằng việc này vẫn còn uẩn khúc, nên xét xử lại! Nhất là Hứa… Hứa… Hứa Yên Miểu hắn y quan chỉnh tề! Là người coi trọng y quan như vậy, sao có thể tự mình làm bẩn thanh danh!”

Thái tôn vốn tưởng nắm chắc phần thắng: ?

[Còn nữa, nói gì mà vị quan chủ khảo giả vờ ngáp ngủ là cố tình tạo thời gian cho ta gian lận? Đêm trước kỳ thi, ông ta còn ở trong chuồng heo cả đêm không ngủ, ngày hôm sau sao mà không buồn ngủ cho được? Nhưng mà, đường đường là một vị Hàn lâm thị giảng lại đi tin chuyện sữa heo…]

Hàn lâm thị giảng mặt mày tái mét, lao ra khỏi hàng: “Bệ hạ!!!”

“Thần… Thần tán thành với lời Đại tướng quân! Hứa lang sao có thể gian lận khoa cử được! Hắn… Hắn… Hắn trước khi thi còn cố tình uống một cốc nước tinh khiết, tin rằng chỉ người lương thiện mới có thể sử dụng vật thuần khiết, người lương thiện như vậy, sao có thể đi gian lận khoa cử được!”

Thái tôn tưởng chừng lại nắm chắc phần thắng: “??”

Hứa Yên Miểu cảm động muốn khóc.

[Mọi người đều là người tốt, cho dù đầu óc có chút… nhưng cũng cố gắng tìm lý do biện hộ cho ta.】

【Nhưng mà ta thực sự không thể lật ngược tình thế rồi, haiz, tiếc là bộ phim truyền hình ta theo dõi còn chưa xem xong, lão Hoàng đế tối qua chọc giận Hoàng hậu, bị đuổi ra khỏi tẩm cung, ta còn chưa xem được kết cục đã phải chết rồi, hôm nay ông ta định bôi mực lên mặt giả làm mèo con để dỗ dành Hoàng hậu…】

“Rầm–“

Lão Hoàng đế đập bàn, ngắt ngang dòng tâm tư không ngừng tuôn chảy kia: “Trẫm tin Hứa Yên Miểu không gian lận khoa cử! Thả tự do!”

Quần thần nhao nhao phụ họa, sợ chậm một bước là Hứa Yên Miểu lại tuôn ra bát quái khác.

“Đúng đúng đúng! Thả tự do!”

“Hoàng thượng thánh minh!”

“Hoàng thượng mau bãi triều đi! Mau để Hứa lang về nhà nghỉ ngơi! Đứng lâu như vậy mệt chết hắn rồi!”

Thái tôn: ???

Hứa Yên Miểu cho các ngươi uống bùa mê thuốc lú gì rồi hả?

 

 

 

doc truyen van vo trong trieu deu nghe thay tieng long cua tavan vo trong trieu deu nghe thay tieng long cua ta fullVăn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta