Vì Tôi, Câu Chuyện Này BE Rồi!
Nhiều năm không gặp, Phó Thần Nhan ngàn dặm xa xôi tới đặt bàn tôi.
Nét cười hiện lên trên khuôn mặt cô ấy: “Đã lâu không gặp, hot boy học đường.”
Rạng sáng, lúc 1 giờ, điện thoại của cô ấy nhận vài tin nhắn.
“Chút việc cỏn con mà thôi, không đến mức đó chứ?”
“Coi như anh sai, OK?”
“Phó Thần Nhan, anh đã cho em bậc thang rồi, nếu em không hạ cái tôi xuống thì nó sẽ biến mất đấy.”
Sau đó, điện thoại của cô ấy bắt đầu rung điên cuồng.
Tôi tiện tay nhận cuộc gọi, người đàn ông ở đầu dây bên kia tức muốn ọc máu: “Cậu là ai? Phó Thần Nhan đâu?”
Tôi nhìn thoáng qua góc nghiêng của người đang ngủ say bên cạnh: “Cô ấy mệt quá, tôi không nỡ đánh thức.”