Tôi được Tề Tự nuôi lớn. Anh ấy nấu ăn cho tôi, lo cho tôi đi học.
Anh ấy nâng niu tôi như một viên ngọc quý, dành cho tôi những thứ tốt nhất, còn bản thân mình ba năm không mua nổi một bộ đồ mới.
Sau đó, tôi được một người đàn ông đẹp trai, giàu có cầu hôn.
Anh ấy không nói một lời, biến mất tăm suốt ba năm.
Tôi cũng đã tìm kiếm anh ấy suốt ba năm.
Cuối cùng, khi ôm được anh ấy, tôi bật khóc nức nở.
"Tề Tự, anh đúng là đồ lừa đảo."
...