Ta là Trưởng công chúa của Đại Chiêu, đồng thời cũng là vai phụ làm nền cho tứ muội muội.
Nàng hoạt bát, thiện lương, không hiểu sự đời; ta bệnh tật, ác độc, giỏi mưu mô thủ đoạn.
Cho đến năm Long Ân thứ mười ba, biên cương loạn lạc, trong nước đại hạn, Chiêu quốc chao đảo, bèn phái sứ giả cầu hòa.
Tứ muội muội của ta người luôn yếu đuối.
Khoác hoàng y, cài trâm ngọc, quỳ gối trước Kim Loan điện, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng kiên định: “Nhi thần nguyện đi.”
Lại bị ta một cước đá ngã xuống đất, sờ lưỡi dao nhỏ bên hông, cười lạnh: “Chỉ bằng ngươi – một kẻ vô dụng, cũng muốn đi chịu chết sao? Ta đi.”