Ta là tiểu thư của vương phủ, từ nhỏ đã có hôn ước với Nhiếp chính vương. Lẽ ra ta đã có thể trở thành vương phi của Nhiếp chính vương. Không ngờ lại có một nữ tử xen vào, cướp đi vị trí chính phi của ta.
Sau này ta mới biết, nữ tử đó đến từ một thời không khác. Ả ta gọi chúng ta là những kẻ lạc hậu ở cổ đại, ả ta còn biết chế tạo xà phòng,…
Quan trọng hơn cả là, ả ta lại muốn hãm hại ta.
Hừ, ả ta cho rằng một kẻ từ thời không xa lạ nào đó xuyên đến đây thì có thể hô mưa gọi gió, nhảy nhót trên đầu của ta à?
Ta sẽ dạy cho ả ta một bài học, để những kẻ chỉ ỷ vào những hiểu biết tích lũy của quá khứ lại dám xem thường cổ nhân như ả ta cảm nhận sâu sắc một điều rằng: Cho dù ngươi là người xuyên không, thì cũng đừng có ngông với chế, nếu không, ngươi khóc cũng không ra nước mắt mắt nổi đâu!