Xuyên thành mẹ kế của Bạch Tuyết.
Ta ngày ngày làm việc từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, cần cù chuyên nghiệp, phiền đến nỗi gương thần cũng không thèm nói chuyện.
Vất vả lắm mới đuổi được Bạch Tuyết cái đứa phiền phức này đi.
Kết quả tên hoàng tử lại trói ta lại.
Ta trừng lớn mắt nhìn hắn: “Ngươi trói ta làm gì?”
Hoàng tử cởi cúc áo sơ mi, cúi người quyến rũ ta: “Ta muốn làm gì, nàng còn không rõ sao?”
“Hay cho tên tiểu tử nhà ngươi, ta coi ngươi là con rể, ngươi lại muốn ngủ cùng mẹ vợ!”
…